Ngàn năm trước, nàng chỉ là một tiểu yêu hoa sơn trà, còn hắn là Trung Thiên Vương uy nghiêm cai quản Trung Thiên.
Hội Hoa Triêu, lễ hội trăm hoa đua nở, diễn ra mỗi trăm năm một lần. Trước mặt mọi người, nàng mạnh dạn bày tỏ tình cảm với hắn, nhưng chỉ nhận lại vô số tiếng cười nhạo.
Nàng giận dữ tuyên bố: "Ta muốn trở thành thần hậu."
Hắn mỉm cười đáp: "Vậy thì tu tiên đi."
Từ đó, nàng dốc lòng tu hành.
Năm trăm năm sau, tại Hội Dao Trì, nàng lại hỏi: "Khi nào ta mới có thể trở thành thần hậu của ngươi?"
Hắn trầm ngâm một lát, rồi mỉm cười đáp: "Chờ ngươi nhập tiên tịch rồi nói sau."
Nữ yêu muốn làm thần hậu của hắn có đến hàng trăm ngàn người. Nàng cuối cùng hiểu ra lý do hắn trầm mặc, nàng quyết định quay lưng lại, chọn con đường hồng trần để dứt tình duyên “lấy thân báo đáp” kia.
Nàng từ bỏ tiên đạo, mãi mãi rơi vào cõi luân hồi. Nàng không bao giờ muốn tu tiên nữa, chỉ mong quên đi hắn!
Nay, hắn vì ngàn năm áy náy mà nghịch thiên cải mệnh, đem nàng chuyển thế về kiếp trước, một lòng muốn giúp nàng tu tiên, bù đắp những gì đã thiếu sót.
Mùa hoa rơi, hai người lại gặp nhau...
Thật sự đây là một bộ truyện rất tuyệt vời. Nam chính vì người mình yêu mà nghịch thiên cải mệnh, chịu đựng 81 đạo thiên hình, từ bỏ tiên tịch chỉ để cùng nữ chính trọn đời nơi nhân gian... Rất đáng đọc đấy ạ!