Vẫn là phòng tắm cực lớn mà lần đầu tiên Lâm Tuyết đến đây. Từ Thanh Phong ôm cô một mạch đi đến nơi này, sau đó cho người giúp việc lui hết ra ngoài, biểu hiện này giống như muốn tự mình tắm rửa cho cô.
Lâm Tuyết tim đập thình thịch, trong phòng được thắp tinh dầu nên mùi hương rất the mát, trên bồn tắm cực lớn có thể sánh ngang một cái bể bơi nhỏ, hoa hồng tản mát trôi lững lờ trên mặt nước.
Từ Thanh Phong đặt cô lên bệ tắm, đôi chân của Lâm Tuyết thõng xuống nước. Cô bối rối nói.
“Tôi…tôi có thể tự làm được.”
Cho dù đã tiếp xúc thân thể mấy lần, nhưng Lâm Tuyết vẫn có vẻ kháng cự với việc đụng chạm này. Từ Thanh Phong lại hơi nhướn mày, biểu hiện này chính là thể hiện việc hắn không hài lòng. Từ Thanh Phong từng nói, hắn không thích người khác từ chối hắn hai lần. Tối qua Từ Thanh Phong đã bỏ qua cho Lâm Tuyết, nhưng hôm nay sẽ không dễ dàng như thế. Hắn là người sòng phẳng, xem bộ dạng là muốn đòi lại cả nợ lẫn lãi đây mà.
“Tôi sẽ không làm gì cả.”
Từ Thanh Phong thủ thỉ vào tai Lâm Tuyết, sau đó bắt đầu giúp cô thoát y phục. Đây cũng là lần đầu tiên Từ Thanh Phong phục vụ người khác. Cho dù giọng nói và âm vực của hắn cực lạnh lẽo, nhưng Từ Thanh Phong kỳ thực vẫn đối xử với cô rất nhẹ nhàng. Lâm Tuyết không dám kháng cự nữa, để mặc cho hắn giúp mình thoát y phục.
Trong phòng tắm có đốt lò sưởi nên không hề cảm thấy lạnh lẽo, mà Lâm Tuyết cũng bị hun đến gò má ửng hồng. Cô cúi mặt, Từ Thanh Phong liền giúp cô thoa hương liệu. Cánh tay trượt theo làn da mượt mà của Lâm Tuyết. Làn da của cô tựa như ngọc bảo thượng hạng, vừa sờ vào liền cảm thấy mềm mịn trơn bóng. Nước da trắng sáng tựa như miếng đậu hũ mời gọi người ta tới cắn một ngụm.
Cánh tay xoa đến đâu, mùi hương ngọt ngào cũng lan tỏa khắp phòng. Mái tóc của Lâm Tuyết hơi ướt, từng giọt nước chảy nhỏ dọc theo làn da.
Trong phòng yên tĩnh tới cực điểm, chỉ có tiếng nước chảy róc rách cùng với trái tim đang đập cuồng loạn của Lâm Tuyết. Hơi thở của người đàn ông dán lên cổ cô, nước lạnh rửa trôi đi bọt trên cơ thể, giống như một món đồ cổ vừa mới được khai quật. Tinh tế mà hiển lộ trước mắt Từ Thanh Phong. Bờ vai gầy yếu run rẩy, xương quai xanh còn vương bọt nước mờ mờ, lướt xuống bên dưới càng là bức tranh phong cảnh tràn đầy xuân sắc.
Trong ánh mắt của Từ Thanh Phong lúc này đã thắp lên lửa nóng, sau đó hắn đột nhiên nắm lấy gáy của Lâm Tuyết, đè cô lên thành bể tắm mà hôn lấy. Môi lưỡi giao triền, vật xa lạ thâm nhập vào trong khoang miệng của Lâm Tuyết, cuốn lấy đầu lưỡi của cô. Lâm Tuyết thở dốc, gương mặt đã đỏ bừng nhắm chặt mắt lại.
“Lâm Tuyết, nhìn tôi!”
Từ Thanh Phong gọi tên cô, muốn cô mở mắt ra nhìn mình. Muốn cô biết người trước mắt là hắn, muốn chứng minh quyền sở hữu của mình với vật nhỏ này. Lâm Tuyết run run mở mắt ra, thấy trong mắt hắn tràn ngập hình bóng của cô. Sau đó, từng nụ hôn lại rơi xuống. Lâm Tuyết giơ hai tay muốn đẩy nhẹ, lại bị Từ Thanh Phong bắt lấy.
“Đừng sợ.”
Từ Thanh Phong thì thầm vào tai Lâm Tuyết, thế nhưng cánh tay kia đã dọc theo cơ thể, khám phá hết các điểm nhạy cảm trên người Lâm Tuyết. Ngón tay mang theo độ ấm di chuyển tới bụng nhỏ, sữa tắm khiến cho làn da của Lâm Tuyết trơn mượt, tựa như đang di chuyển trên một tấm lụa.
Nước chảy róc rách xuôi theo thành bể, Lâm Tuyết bị hôn đến choáng váng, phát hiện ra vật nóng hổi đã đặt ở giữa hai chân Lâm Tuyết.
“Ngài..”
Người mấy phút trước còn nói sẽ không làm gì đột nhiên nổi lên sắc tâm, Lâm Tuyết vừa thẹn vừa kháng cự. Nhưng sức lực của cô vốn chưa bao giờ đọ lại được hắn. Từ Thanh Phong thoát hết y phục, kéo Lâm Tuyết xuống bể tắm. Vật thể nóng rực đặt ở bên ngoài thăm dò, Lâm Tuyết vừa bị kéo xuống, thứ kia lập tức trượt sâu vào trong thân thể.
“A!” Lâm Tuyết giật mình tới hét lớn một tiếng. Từ Thanh Phong cũng không vội di chuyển, lúc này nước lạnh cùng với vật nóng cùng lúc xâm nhập, khiến cho Lâm Tuyết cảm thấy cực kỳ bối rối. Từ Thanh Phong nắm lấy tóc của Lâm Tuyết, lại tiếp tục hôn môi. Phía dưới cũng bắt đầu nhịp nhàng chuyển động. Theo từng di chuyển, vật kia càng lúc càng cắm vào sâu, kéo theo một ít nước lạnh tràn vào.
Lâm Tuyết hơi ngửa đầu, tư thế hiện tại có chút trắc trở, Từ Thanh Phong cố ý không nắm chặt lấy Lâm Tuyết, cô chỉ có thể yếu ớt mà níu lấy tay hắn, vô tình khiến cho hạ thân hai người càng gắn chặt lấy nhau.
Cánh hoa dập dềnh trôi theo làn nước, một chân của Lâm Tuyết bị Từ Thanh Phong nâng lên, góc độ này khiến cho vật cứng rắn kia di chuyển càng thuận lợi, bắt đầu ra sức càn phá hạ thân của Lâm Tuyết. Thấy bản thân sắp ngửa về sau, Lâm Tuyết chỉ có thể cắn răng níu lấy tay hắn, làn da trơn nhẵn mịn màng dán lên lồng ngực của người đàn ông, khăng khít không một kẽ hở.
Lâm Tuyết cố gắng nhịn cho trận mưa gió của người đàn ông qua đi, lại không nghĩ tới hắn nhịn lâu như thế, sao có thể dễ dàng mà bỏ qua cho cô. Từ Thanh Phong như thể con thú ngủ sâu đột nhiên thức giấc, chậm rãi liếm láp thưởng thức mĩ vị của mình. Chuyển động của hai người khiến cho nước trong bể tạo thành từng đợt sóng, lan ra xa. Mỗi lần cắm vào rút ra đều khiến Lâm Tuyết cảm thấy bản thân mình sẽ bị phá nát.
Từ Thanh Phong ôm lấy vòng ba căng mịn của Lâm Tuyết, ngón tay xoa nắn cơ thể mê người của cô, sau đó hắn lật Lâm Tuyết về phía sau, bắt đầu điên cuồng thâm nhập.
Lâm Tuyết bị ép lên thành bể, ngực dán lên lớp đá hoa cương lạnh lẽo. Phía trước lạnh phía sau nóng, cơ hồ khiến Lâm Tuyết nức nở không thành tiếng. Cô cắn chặt môi, vẫn là biểu tình nhẫn nhịn như bình thường. Từ Thanh Phong nắm lấy tay của Lâm Tuyết, thâm nhập từ phía sau. Mang theo rất nhiều đòi hỏi, mồ hôi và nước tắm trượt treo thân thể mê người của Lâm Tuyết, chạy đến nơi tư mật đang dính sát vào nhau. Cảnh tượng dâm mỹ tới cực điểm.
Sau đó, hắn cắn lên cổ cô, tựa như muốn đánh dấu chủ quyền của mình. Giọng nói khàn khàn truyền tràn đầy nhu tình truyền vào tai Lâm Tuyết. “Tôi sẽ không để cho em đi, nhất định sẽ không để cho em đi.”