Nam Ly bối rối, cô máy móc gât đầu vội vàng rút tay về.

Cô chỉ đang trêu đùa anh thôi mà, Thẩm Mặc không dưng lại nghiêm túc như vậy làm gì chứ?

Cô liếc liếc nhìn Thẩm Mặc, thấy anh đã khôi phục vẻ không đứng đắn thường ngày. Hai người không ai nói gì nữa cho đến khi chiếc xe vòng về biệt thự.

Sáng sớm hôm nay, Nam Ly đã chuẩn bị sẵn sàng cho buổi họp đại hội đồng cổ đông. Cô khoác lên mình một bộ tây trang làm nổi bật khí chất thanh lịch của mình. Bên trong phối với sơ mi lụa có thắt nơ, mái tóc thường ngày vẫn buông xõa nay được uốn xoăn rồi thả nhẹ nhàng sau vai.

- Phu nhân thật xinh đẹp!

- Đúng đó, phu nhân hôm nay nhất định phải thắng con hồ ly tinh đó nhé.

- Chúng em ở nhà chờ tin của phu nhân.

Những giúp việc khác không ngừng tán thưởng Nam Ly, còn làm mấy động tác cổ vũ tinh thần cho cô.

Kỳ thực, Nam Ly mới đến Thẩm gia không lâu nhưng vì tính tình hướng ngoại lại không hề hà khắc với người dưới nên nhanh chóng được mấy giúp việc nữ trong nhà yêu mến.

Biết việc hôm nay Nam Ly trừng trị Khương Thất Thất, đám hầu nữ trong nhà không hỏi hóng hớt, muốn cổ vũ tinh thần cho phu nhân nha mình.

Quản gia thấy bọn họ có hơi quá phận thì hắng hắng giọng, mấy hầu nữ lúc này mới chịu lùi về phía sau. Nam Ly mỉm cười với bọn họ, ra hiệu hôm nay mình nhất định sẽ xử đẹp Khương Thất Thất.

Bên kia, Thẩm Mặc nhìn thấy mặt cô sắp sửa hếch lên tận trời thì không khỏi cười nhạo. Nam Ly hướng anh nói.

- Sao hả, nhìn vợ anh hôm nay thế nào?

- Ừm, không tồi.

Nửa khuôn mặt của anh khuất sau tờ báo nên Nam Ly cũng không nhìn rõ biểu tình của Thẩm Mặc là thật lòng hay đang mỉa mai cô.

Nam Ly hừ một tiếng, lầm bầm.

- Bộ khen tôi xinh đẹp một câu thì anh mất miếng thịt nào hay sao?

- Phu nhân, xe đã tới rồi, phu nhân đi luôn chứ ạ?

Quản gia nhanh chóng nhắc nhở Nam Ly về lịch hẹn, cô không chấp nhặt với Thẩm Mặc nữa mà cầm theo túi xách ra xe.

- Đi sớm về sớm, tối nay tôi ở nhà đợi cô.

Trước khi đi, Thẩm Mặc nhắn với Nam Ly một câu như vậy.

Nam Ly vẫy tay với anh rồi lên xe, bên trong Tôn Triết đã đợi từ lâu, nhìn thấy Thẩm Mặc thì vô cùng kính cẩn cúi đầu chào anh.

Đúng mười giờ, Nam Ly có mặt tại trụ sở công ty.

Đây là tâm huyết mà ba và mẹ cô đã gầy dựng suốt mười mấy năm trời, Nam Ly không thể trơ mắt nhìn cơ nghiệp nhà cô tan theo mây khói.

Những cổ đông khác đều đã đến, khi Nam Ly đẩy cửa bước vào, bọn họ đều đồng loạt nhìn cô.

Ngoại trừ một vài thân tín của ba cô ở công ty, những cổ đông khác hầu hết đều đã về phe Khương Thất Thất.

- Nếu các vị đã có mặt đầy đủ, vậy chúng ta sẽ chính thức bắt đầu cuộc họp ngày hôm nay.

Giọng của thư ký vang lên, Khương Thất Thất ở vị trí chủ trì liền tiếp lời.

- Chúng ta đều biết, hiện tại chủ tịch Nam tình hình hiện tại không mấy khả quan, cho nên hôm nay tôi mới đề xuất cuộc họp này để bình chọn ra chủ tịch hội đồng quản trị mới.

- Cô Khương, chủ tịch chỉ mới bệnh nặng ít ngày thôi, cô vội vàng như vậy làm gì chứ?

Phía bên Nam Ly, đã có người lên tiếng móc mỉa Khương Thất Thất. Nhưng cô ta chỉ cười dịu dàng đáp lại.

- Không giấu gì các vị, ba nuôi của tôi đã được bác sĩ tiên liệu là khó có thể tỉnh lại. Nếu như không phải vì tình hình kinh doanh của công ty vì chuyện này mà có ảnh hưởng lớn, tôi cũng không định mở cuộc họp hôm nay.

- Có điều nếu các vị không sốt ruột, có thể chờ tiền của mình bay qua cửa sổ rồi mới bàn thì tôi cũng không ngại.

Cô ta nói lời này đã đánh trúng tim đen của các cổ đông khác. Từ sau khi ba Nam Ly nằm viện, giá cổ phiếu công ty cô cũng sụt giảm, doanh thu lại không tốt. Nếu không làm gì, e rằng công ty thật sự phải đóng cửa, vốn cổ đông cũng mất trắng.

- Nếu đã không ai có ý kiến khác, vậy chúng ta tiếp tục họp.

Thư ký lên tiếng ổn định lại cuộc họp.

Bọn họ thống nhất ý kiến sẽ bầu ra một người được nhiều phiếu cổ đông bầu chọn nhất để lên tạm thời thay chức chủ tịch của ba Nam Ly.

Trước đó, ông đã làm thủ tục chuyển nhượng cổ phần cho Nam Ly, cộng với số cổ phần mẹ để lại cho cô là 39%. Khương Thất Thất móc nối với các cổ đông khác, chiếm được 30% cổ phần.

Phiếu biểu quyết của Nam Ly vẫn cao hơn cô ta, hoàn toàn có thể phản đối Khương Thất Thất ngồi vào ghế chủ tịch.

- Chị Nam Ly, chúng ta nhất định sẽ thắng thôi.

Tôn Triết gửi tin nhắn cổ vũ Nam Ly.

- Các vị, để đảm bảo tính công bằng, chúng ta sẽ bỏ phiếu công khai, kết quả sẽ được tổng hợp lại, người được số phiếu biểu quyết cao nhất sẽ tạm thời giữ chức chủ tịch hội đồng quản trị.

Thư ký tiếp tục phổ biến quy tắc bỏ phiếu và thứ tự bỏ phiếu cho mọi người. Nam Ly thấy Khương Thất Thất vẻ mặt vô cùng đắc ý nhìn cô thì muốn nóng cả mắt.

Những cổ đông khác lần lượt đưa ra biểu quyết.

Nam Ly và Tôn Triết đã tính toán rất kĩ, cho dù đám cổ đông hùn về phe Khương Thất Thất có đông thì số cổ phần họ nắm giữ cũng thấp hơn, hoàn toàn không thể thắng được.

Vậy Khương Thất Thất dựa vào cái gì mà tự tin như vậy chứ?

Phía biệt thự, mặc dù Thẩm Mặc đã nói không can dự vào chuyện của Nam Ly nhưng anh vẫn cho người đi hỏi thăm tình hình bên đó. Lúc này, một thư ký đã phụ trách báo cáo lại tình hình cuộc họp với Thẩm Mặc.

- Hiện tại không thống nhất được ý kiến nên các cổ đông đều muốn dựa vào hình thức bỏ phiếu biểu quyết để bầu chọn chủ tịch hội đồng quản trị.

- Hôm nay phu nhân đã chuẩn bị rất kĩ, đa phần mọi người đều đứng về phía phu nhân, nhất định cô ấy có thể giành được phần thắng.

Từ mấy ngày trước, Nam Ly đã liên hệ với các cổ đông thân tín của ba mình.

Với số phiếu áp đảo, Nam Ly nhất định có thể đuổi cổ Khương Thất Thất khỏi cái ghế mà cô ta luôn ao ước.

- Thiếu gia, phu nhân hôm nay sẽ thắng thôi, cậu đừng lo lắng.

- Tôi không lo lắng.

Thẩm Mặc quay lưng về phía bàn làm việc nên thư ký không nhìn rõ được biểu cảm của anh lúc này.

Nhưng anh ta cảm thấy tâm tình Thẩm Mặc hôm nay không mấy vui vẻ.

Thẩm Mặc nhớ tới mấy ngày hôm nay, Nam Ly vì chuyện này mà mất ăn mất ngủ.

Còn cả buổi sáng nay lúc ra đường đều tràn đầy tự tin.

- Chỉ là một Khương Thất Thất nho nhỏ, tôi có thể trị được.

- Cô ta dám ăn cắp tâm huyết của ba mẹ tôi, tôi sẽ không để yên đâu.

Nếu như một lát nữa cô biết được kết quả, không biết sẽ là biểu tình như thế nào.

Trong nhà vệ sinh, tiếng xả nước vang lên ào ào, buổi họp đã kết thúc phần bỏ phiếu, hiện tại hội đồng thư ký đang tổng hợp lại kết quả.

Khương Thất Thất nhìn thấy Nam Ly lướt qua mình, cô ta dặm lại son môi, chủ động bắt chuyện.

- Chị Nam Ly…

- Chị Nam Ly, em biết chị vẫn hiểu lầm em nên mới làm như vậy, nhưng em cũng chỉ là vì suy nghĩ cho ba mà thôi.

- Cô không có tư cách gọi ba tôi là ba, Nam gia nhà chúng tôi không dám nhận loại người như cô.

Nghe thấy lời lẽ cay nghiệt của Nam Ly, Khương Thất Thất chẳng hề buồn bã mà vẫn duy trì nụ cười giả tạo.

- Em biết bây giờ em có nói gì thì chị cũng không tin nhưng em thât sự không làm gì có lỗi với chị và Nam gia cả.

- Cả Thiệu Quần và ba mẹ tôi đều không ở đây, cô diễn kịch cho ai xem chứ?

Nam Ly nhớ rõ trước kia, Khương Thất Thất luôn giả bộ yếu đuối trước mặt ba mẹ cô và chồng cũ, đổi lấy sự thương hại của bọn họ. Không nghĩ đến hiện tại Khương Thất Thất vẫn chưa bỏ được cái tật này.

Nam Ly cười nhạo cô ta.

- Khương Thất Thất, mấy hôm nay tôi có đi học bắn s/úng. Tấm bia ở đấy phải dầy như thế này…

Nam Ly làm động tác tay mô tả lại tấm bia ở trường tập bắn, rồi lại ướm thử lên mặt Khương Thất Thất.

- Đáng tiếc, so với da mặt của cô thì vẫn còn kém xa.

- Cho dù cô có nói gì, hôm nay cô vẫn là kẻ thua cuộc thôi.

Nam Ly ném lại cho cô ta một câu này rồi bước ra ngoài. Khương Thất Thất nhìn theo bóng cô rời đi, nụ cười giả tạo cũng thu lại, nheo mắt nhìn theo hướng của cô.

- Ai thắng ai thua, còn chưa biết đâu.

Trong phòng họp, mọi người đã ổn định lại vị trí. Hội đồng thư ký liền nhanh chóng công bố kết quả.

- Sau đây, tôi xin công bố số phiếu bầu cao nhất. Với hơn 60% biểu quyết, chủ tịch hội đồng quản trị nhiệm kỳ mới sẽ là…

Trong khi mọi người đang nín thở chờ kết quả, đột nhiên cánh cửa phòng họp đột nhiên mở ra.

- Chờ đã, không phải vẫn còn thiếu một phiếu bầu hay sao?

Giọng nói vừa vang lên khiến mọi người đều đồng loạt ngoái lại nhìn, Khương Thất Thất nở nụ cười tươi, còn Nam Ly thì không nhịn được mà cau mày.

Sao lại là cậu ta?

Người đến, thế mà lại là em chồng của cô, Thẩm Chương.

Nhìn nụ cười giống như con cáo của Thẩm Chương, Nam Ly chợt cảm thấy có thứ gì đó đã trệch ra khỏi kế hoạch ban đầu của mình.

Lúc này, Thẩm Chương híp mắt nhìn Nam Ly, như cũ nhoẻn miệng cười.

- Chào chị dâu nhỏ ạ, trùng hợp quá, không ngờ lại gặp chị ở đây.